Nhật ký ngày xanh

Đêm lang thang giữa thành phố đông người

Phố phường vui nhưng đôi chân lạc bước

Nhìn cộ xe giữa dòng đời xuôi ngược

Chưa biết rằng một nửa đã ở đâu ?


Đời phải chăng chỉ là tháng ngày sầu

Bao yêu thương vùi sâu lòng biển cả

Mảnh hồn đau như vết thương hoang dã

Lịm chết dần trong rừng vắng âm u,


Trời bây giờ đã chớm độ sang thu

Bóng chiều rơi sương mù giăng phủ kín

Buồn làm sao khi trái sầu đã chín

Mưa lạnh về khép kín cả buồng tim


Tình phải chăng chỉ là dấu chân chim

Sao có thể tìm người khi xa cách

Chỉ còn đây nỗi xót xa thầm trách

Vì trái ngang phải cách biệt đôi đường,


Em chỉ muốn làm cơn gió mười phương

Quên đi hết chán trường tình nhân thế

Để niềm đau không kết thành suối lệ

Chảy vào lòng cay xé trái tim côi.


Em chơi vơi giữa thành phố đông người

Biết làm sao khi cơn mưa chợt đổ

Chỉ còn đây những mảnh tình tan vỡ

Đến bao giờ mình hội ngộ bên nhau ?


Em một mình rảo bước giữa đêm thâu

Nghe trong tim dạt dào bao nhung nhớ

Đừng để em viết bài ca muôn thuở..

Mười thu rồi dang dở cảnh ly tan./.


Ngọc Dung



Nguồn:Nhật ký ngày xanh Bạn hãy Like hoặc Comment để ủng hộ Thobuon.com bạn nhé .Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ (^_*)

Nhận cập nhật bài mới qua mail:
*Vui lòng bấm vào link xác nhận được gửi đến email của bạn(Kiểm tra cả hộp Spam)*
 

Tìm kiếm

Ý Kiến - Góp Ý - Đăng Bài

Tên

Email *

Thông báo *

Facebook

Lên đầu trang Xuống cuối trang