Trang nhật ký

Tôi đang đi giữa dòng người tấp nập

Họ nói cười vui vẻ biết bao

Tay trong tay dưới ngọn đèn cao áp

Ngồi tựa vai nhau trên thảm cỏ sân trường.


Nơi tình yêu sao có mình lẻ bóng

Một nỗi cô đơn thật chạnh lòng

Bao năm miệt mài bên đèn sách

Lủi thủi lang thang khắp giảng đường.


Một phút dừng lại ngồi suy nghĩ

Sao chẳng có người thấu hiểu lòng ta

Mình không kén mình không kiêu mình đâu trẻ

Mình hơi hiền hơi lặng lẽ sống nội tâm.


Trái tim mình cũng xúc cảm yêu thương

Ôi sắt đá gặp nhiệt độ còn tan chảy

Sao hỏi mình bằng thịt bằng da

Trái tim ta đâu phải là băng giá…


Vẫn mơ ước cùng người nơi ấy…

Chiều cuối tuần cùng sánh bước bên nhau.

Người phương nào còn lại ta với ta

Thôi đứng dậy vươn vai mà đi tiếp.


Nụ cười trên môi sao mặn đắng trong lòng

Có ai biết mỗi một mình tôi bước

Có ai nhìn thấy giọt lệ mình rơi

Mình không khóc mà chỉ là rơi lệ….

Mình đâu buồn đó chỉ là chưa quen

Đường còn dài mà đôi chân đã mỏi

Nào tiếp đi cuộc sống không đợi ta

Một bờ vai một mái nhà hạnh phúc…


Là của ta ở phía cuối con đường

Trên đường dài không may mình vấp ngã

Đừng buồn lòng đừng chờ đợi một bàn tay

Hãy đứng dậy bằng đôi chân vững chí…


Hãy bước đi chớ chờ đợi người dìu

Mạnh mẽ lên hỡi cô gái kia ơi….

Phút yếu lòng sẽ nung chảy tương lai

Họ có đôi mọi con đường ngắn lại..


Mình một mình đường rộng bước thênh thang

Mình ta bước bằng hai người cùng bước

Đến cuối con đường ai được gọi là Thành Công…


Uyên Nhi



Nguồn:Trang nhật ký Bạn hãy Like hoặc Comment để ủng hộ Thobuon.com bạn nhé .Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ (^_*)

Nhận cập nhật bài mới qua mail:
*Vui lòng bấm vào link xác nhận được gửi đến email của bạn(Kiểm tra cả hộp Spam)*
 

Tìm kiếm

Ý Kiến - Góp Ý - Đăng Bài

Tên

Email *

Thông báo *

Facebook

Lên đầu trang Xuống cuối trang