Có một lần người đã kể em nghe
Biển và sóng ngày xưa yêu nhau lắm
Mối tình ấy yêu thiết tha nồng ấm
Chẳng bao giờ biển và sóng rời nhau
Biển mặn mà bầu bạn với trời cao
Sóng dịu êm vỗ về ru bờ cát
Tình của họ cứ bao la bát ngát
Bài tình ca từ đó nẩy ươm mầm
Rồi một ngày Biển bão tố cuồng phong
Sóng cũng thế chuyển ầm ào gào thét
Thế là hết sóng biển luôn cách biệt
Khi biển thầm thì sóng lại dịu êm
Họ như vầng Nhật -Nguyệt cứ đan xen
Chỉ gặp nhau trong muôn vàn khoảnh khắc
Tình yêu họ ngày càng xa tít tắp
Biển tủi hờn còn sóng cứ chênh chao
Rồi một ngày lòng biển chợt xôn xao
Trăng huyền ảo dịu êm màu cổ tích
Hiển hiện giữa bầu trời đêm tĩnh mịch
Biển vỡ òa – trầm mặc sóng chao nghiêng
Biển hiền hòa – trăng đằm thắm trao duyên
Trời trong thanh gió mây cùng hòa quyện
Núi sừng sững ngẩn ngơ như luyến tiếc
Biển xanh màu biêng biếc ngắm vầng trăng
Tan giận hờn sau bão tuyết sương giăng
Sóng dịu êm hiền hòa về với biển
Biển trăn trở nỗi lòng đau khôn xiết
Trăng xa rời ..biển lặng chết từng giây
Chuyện chúng mình từ ấy đến hôm nay
Anh có hiểu ! Hay anh đà hối tiếc
Tháng dần qua bóng người đi biền biệt
Em thẫn thờ ôn chuyện Biển và Trăng.
Vũ Hoàng Mai
Nguồn:Chuyện tình sóng và biển Bạn hãy Like hoặc Comment để ủng hộ Thobuon.com bạn nhé .Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ (^_*)




