Gió và Cây

Em là gió đưa  tình đi khắp lối
Tôi là cây già cỗi đợi chờ.
Rồi một ngày vu vơ cơn gió đến,
Lá miên man ru khẽ trên cành
Nhưng với gió thì đâu là nơi đến?
Chỉ thoáng qua rồi vụt đi chớp mắt,
Cây già cỗi sao níu được gió trời.
Bởi với gió chẳng nơi nào bến đợi.
Mãi dong ruổi qua những miền đất mới,
Anh là cây nên đâu phải bến bờ.
Sao giữ nổi chân người muốn bước.

Bạn hãy Like hoặc Comment để ủng hộ Thobuon.com bạn nhé .Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ (^_*)

Nhận cập nhật bài mới qua mail:
*Vui lòng bấm vào link xác nhận được gửi đến email của bạn(Kiểm tra cả hộp Spam)*
 

Tìm kiếm

Ý Kiến - Góp Ý - Đăng Bài

Tên

Email *

Thông báo *

Facebook

Lên đầu trang Xuống cuối trang